La maison de Traducteur
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Le Petit Prince chapitre 8*new*

Go down

Le Petit Prince chapitre 8*new* Empty Le Petit Prince chapitre 8*new*

Bài gửi  Malefique Tue Jan 01, 2008 8:07 pm

CHAPITRE VIII
J'appris bien vite à mieux connaître cette fleur. Il y avait toujours eu, sur la planète du petit prince, des fleurs très simples, ornées d'un seul rang de pétales, et qui ne tenaient point de place, et qui ne dérangeaient personne. Elles apparaissaient un matin dans l'herbe, et puis elles s'éteignaient le soir. Mais celle-là avait germé un jour, d'une graine apportée d'on ne sait où, et le petit prince avait surveillé de très près cette brindille qui ne ressemblait pas aux autres brindilles. Ça pouvait être un nouveau genre de baobab. Mais l'arbuste cessa vite de croître, et commença de préparer une fleur. Le petit prince, qui assistait à l'installation d'un bouton énorme, sentait bien qu'il en sortirait une apparition miraculeuse, mais la fleur n'en finissait pas de se préparer à être belle, à l'abri de sa chambre verte. Elle choisissait avec soin ses couleurs. Elle s'habillait lentement, elle ajustait un à un ses pétales. Elle ne voulait pas sortir toute fripée comme les coquelicots. Elle ne voulait apparaître que dans le plein rayonnement de sa beauté. Eh! oui. Elle était très coquette ! Sa toilette mystérieuse avait donc duré des jours et des jours. Et puis voici qu'un matin, justement à l'heure du lever du soleil, elle s'était montrée.

Et elle, qui avait travaillé avec tant de précision, dit en bâillant:

- Ah! Je me réveille à peine... Je vous demande pardon... Je suis encore toute décoiffée...

Le petit prince, alors, ne put contenir son admiration:

- Que vous êtes belle !

- N'est-ce pas, répondit doucement la fleur. Et je suis née en même temps que le soleil...

Le petit prince devina bien qu'elle n'était pas trop modeste, mais elle était si émouvante !

- C'est l'heure, je crois, du petit déjeuner, avait-elle bientôt ajouté, auriez-vous la bonté de penser à moi...

Et le petit prince, tout confus, ayant été chercher un arrosoir d'eau fraîche, avait servi la fleur.

Ainsi l'avait-elle bien vite tourmenté par sa vanité un peu ombrageuse. Un jour, par exemple, parlant de ses quatre épines, elle avait dit au petit prince:

- Ils peuvent venir, les tigres, avec leurs griffes !

- Il n'y a pas de tigres sur ma planète, avait objecté le petit prince, et puis les tigres ne mangent pas l'herbe.

- Je ne suis pas une herbe, avait doucement répondu la fleur.

- Pardonnez-moi...

- Je ne crains rien des tigres, mais j'ai horreur des courants d'air. Vous n'auriez pas un paravent ?

"Horreur des courants d'air... ce n'est pas de chance, pour une plante, avait remarqué le petit prince. Cette fleur est bien compliquée..."

- Le soir vous me mettrez sous globe. Il fait très froid chez vous. C'est mal installé. Là d'où je viens...

Mais elle s'était interrompue. Elle était venue sous forme de graine. Elle n'avait rien pu connaître des autres mondes. Humiliée de s'être laissé surprendre à préparer un mensonge aussi naïf, elle avait toussé deux ou trois fois, pour mettre le petit prince dans son tort:

- Ce paravent ?...

- J'allais le chercher mais vous me parliez !

Alors elle avait forcé sa toux pour lui infliger quand même des remords.

Ainsi le petit prince, malgré la bonne volonté de son amour, avait vite douté d'elle. Il avait pris au sérieux des mots sans importance, et était devenu très malheureux.

"J'aurais dû ne pas l'écouter, me confia-t-il un jour, il ne faut jamais écouter les fleurs. Il faut les regarder et les respirer. La mienne embaumait ma planète, mais je ne savais pas m'en réjouir. Cette histoire de griffes, qui m'avait tellement agacé, eût dû m'attendrir..."

Il me confia encore:
"Je n'ai alors rien su comprendre ! J'aurais dû la juger sur les actes et non sur les mots. Elle m'embaumait et m'éclairait. Je n'aurais jamais dû m'enfuir ! J'aurais dû deviner sa tendresse derrière ses pauvres ruses. Les fleurs sont si contradictoires ! Mais j'étais trop jeune pour savoir l'aimer."


BẢN DỊCH TIẾNG VIỆT CHAPITRE 8 LE PETIT PRINCE
Tôi đã học thật nhanh để tìm hiểu về loài hoa đó. Nó luôn luôn có trên hành tinh của hoàng tử bé, những bông hoa đơn giản, chỉ được trang trì bằng những cánh hoa, chúng không chiếm chỗ nhiều và cũng không làm phiền ai. Chúng xuất hiện vào buổi sáng và biến mất trong màn đêm. Nhưng cái cây này, nó sinh trưởng vào ban ngày, người ta không bếit hạt giống mang nó từ đâu đến, và Hoàng tử bé chăm sóc cho cái cành chả giống những cái còn lại một cách kĩ lưỡng. Đây có thể là hạt giống mới của cây baobab. Nhưng rồi nó ngưng phát triển để chuẩn bị có hoa. Hoàng tử bé, người sắp đặt một cái boulon thật to, cảm nhận được rằng một sự xuất hiện kỳ diệu sắp xảy ra, nhưng mà bông hoa vẫn chưa xong việc chuẩn bị làm đẹp, nó nấp kín trong căn phòng màu xanh. Cô ấy chọn màu kĩ càng. Mặc đồ chậm chạp, sắp xếp lại từng cánh hoa một. Cố ấy không muốn bước ra mà bị nhăn như những cây mĩ nhân. Và cô ấy chỉ xuất hiện khi nào sắc đẹp của cô ấy được toà sáng rạng rỡ một cách trọn vẹn. À! Vâng. Cô ấy rất xinh xắn. Sự trang điểm bí ẩn của cô ấy kéo dài trong nhiều ngày., Và vào một buổi sáng, ngay lúc Mặt trời mọc, cô đã thức dậy
Và cô ấy, ngừôi luôn làm việc thật chính xác, vừa ngáp vừa nói:
-Ah! Thế là tôi đã hoàn toàn bừng tỉnh...Tôi xin lỗi mọi ngừơi...vì tôi vẫn bị rối tóc...
Hoàng tử Bé, không thể kìm nén sự kinh ngạc của mình:
- Cô thật xinh đẹp !
- Thật ư ?- bông hoa nhẹ nhàng trả lời. Và em được sinh ra cùng lúc với Mặt trời...
Hoàng tử bé nhận ra rằng cô ấy không khiêm tốn lắm nhưng lại dễ xúc động
-Tôi nghĩ bây giờ là giờ cho bữa điểm tâm- cô ấy nói, mong là anh có những ấn tượng tốt về em...
Hoàng tử Bé, rất bối rối, tìm thùng tưới nước mát cho cây hoa.
Thế là cô ấy đã nhanh chóng làm cho Hoàng tử hơi băn khoăn về tính kiêu căng của cô. Ví dụ như một ngày, cô đã nói chuyện với Hoàng tử bé về 4 cái gai của mình :
- Chúng có thể tới đây, những con hổ, với bộ móng vuốt của chúng !
- Trên hành tinh của tôi không có hổ- Hoàng tử bé viện cớ, và những con hổ cũng không ăn cỏ
- Tôi không phải cỏ, bông hoa trả lời nhẹ nhàng
- Tha thứ cho tôi
- Tôi không sợ những con hổ nhưng tôi lại sợ những luồng gió. Anh không có một tấm bình phong ?
"Sợ những luồng gió...đối với một bông hoa, như thế thật không may, Hoàng tữ bé đã ghi nhận lại. Bông hoa này quả thật là rắc rối..."
-Buổi tối, anh có thể để tôi vào một cái lồng thủy tinh. Ở chỗ của anh thật lạnh lẽo. Thiếu tiện nghi quá ! Chứ ở chỗ của tôi thì...
Nhưng cô ấy đã ngắt lời. Trước đây, cô ấy có hình dạng của một hạt giống. Cô ấy không còn biết thế giớ nào khác nữa...
Xấu hổ vì đã để bị bắt quả tang về việc chuẩn bị một lời nói dối đến là ngây thơ, cô ấy đã ho hai hay ba lần để làm cho Hoàng tử bé trở thành người có lỗi ;
- Tấm bình phong?...
- Anh đã định đi tìm nhưng lúc đó em lại nói !
Thế là cô ta ho nhiều hơn nữa đề buộc Hoàng tử bé phải hối hận.
Mặc dù có ý nghỉ rất tốt về bông hoa nhưng cậu đã bắt đầu nghi ngờ nó. Cậu ấy nghĩ về những từ dường như không quan trọng gì của bông hoa một cách nghiêm túc và rất buồn.
"Tôi không nên tin các bông hoa, một ngày cậu ấy thổ lộ cùng tôi, không nên tin các bông hoa. Nên nhìn ngắm và ngừi chúng. Bông hoa của tôi đã toả hương thơm ngát cả hành tinh nhưng tôi lại không cảm thấy vui. Câu chuyện về những cái móng vuốt vừa làm tôi mềm lòng nhưng cũng khiến tôi rất khó chịu..."
Em ấy tiếp tục thổ lộ cùng tôi:
" Tôi không thề hiểu gì cả! Tôi đánh giá dựa trên những hành động chứ không phải những từ ngữ. Cô ấy toà hương và soi sáng tôi.Đáng lẽ Tôi không thể trốn tránh được. Tôi nên đoán ra bản chất dịu hiền của cô ấy đằng sau những mưu mẹo đáng thương. Những bông hoa thật là mâu thuẫn. Nhưng tôi cũng còn quá trẻ để biết yêu quý cô ấy!"
Chapitre 8 finit
Malefique
Malefique
Admin

Nữ Tổng số bài gửi : 98
Age : 29
Location : Atelier de sensei
Registration date : 30/12/2007

https://traduction.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết